Ghi chép lang thang
From … To …
Chán thật! Đôi khi em không hiểu người ta sống để làm gì, ăn, ngủ, yêu đương, rồi cố làm cho thật nhiều tiền, và cuối cùng cũng với một câu hỏi lãng … nhách “Hạnh phúc là gì” – Có Thánh mới biết.
Có những điều không hiểu tại sao
Thêm một ly trà vào buổi sáng để thấy đời không quá trần trụi, thêm một giọt đen để vị đắng lan tràn trên đầu lưỡi, thêm một tấm lòng để đời ấm hơn, thêm một ánh nhìn thân thương để biết trái tim vẫn còn đập. Mỗi người thêm một tiếng cười ắt bình minh sẽ sáng lên biết bao nhiêu!
Quãng Ngãi nhớ thương
Thời gian trôi nhanh như một cơn gió, thoáng đó mà đã 6 năm kể từ ngày tôi xa quê để vào thành phố học đại học. Nơi xứ người, nỗi nhớ quê cứ da diết, chựt trào không bao giờ nguôi ngoai được. Quảng Ngãi thân thương đến độ hễ cứ mỗi lần tôi nghe được giọng ai đó mang đậm chất Quảng là như ngửi được chút hương quê êm đềm, đôn hậu.
Những chuyến đi
Tôi rời thành phố vào một ngày nhạt nắng, mây gạ gẫm làm tình với gió nhưng bất giác phát hiện ra mư…
Mình Thương Mình Quá
Từ hồi còn bé xíu, chúng ta luôn được dạy phải nói lời cảm ơn với tất thảy mọi thứ nhưng hầu như lại không được dạy nói lời cảm ơn với chính bản thân mình.
Hoàng hôn trên chùa Thiên Mụ
Tôi ghé Huế vào một ngày cuối tháng 4, không ồn ào, không hoa lệ, Huế nép mình trong màu tím của chiếc váy thêu hình xuyến chi. Lạ. Huế lạ lắm. Ai đi nhanh thì cứ đi, ai vội vàng thì cứ vội, riêng Huế vẫn mang nét từ tốn, hiền hòa. Sông Hương không hối hả, trôi nhẹ, dạt những thân bèo lên xuống nhấp nhô.