Nhiều khi giằng xé giữa quá khứ và hiện tại rồi kiệt quệ đến cùng cực, đau tận tâm can thì mới nhận ra: “À, mình cần thương mình, cần cảm ơn bản thân mình nhiều hơn nữa.”

Cảm ơn bản thân đã mạnh mẽ đi qua những ngày lòng nặng trĩu để học được cách im lặng lắng nghe những thanh âm xoay vần của vũ trụ.

Cảm ơn bản thân đã dũng cảm đối mặt với những hoài nghi để tâm chẳng còn huênh hoang mà học cách thấu hiểu người hơn.

Cảm ơn phiên bản tổn thương đầy vết sẹo lồi lõm đã tạo ra một kiệt tác biết quán sát, thấu tỏ trong sự bình yên của tình yêu thương.

Cảm ơn mình đã chọn sống tử tế, tích cực giữa lằng ranh hài hòa và chệch choạc.

Cảm ơn cơ thể này đã chịu đựng những tồn dư của thói quen chưa tốt để may mắn biết cách thở và thiền hàng ngày.

AD

Mình đã học cách chấp nhận để tâm an bình trong niềm vui của từng khoảnh khắc hiện tại và bắt đầu gia tăng sức mạnh nội tại của bản thân, luôn tâm niệm những điều tích cực trong đầu. Vũ trụ bao giờ cũng ưu ái cho sức mạnh mà. Mạnh mẽ lên nào cô gái!

Chúng ta sẽ trở thành người thế nào? Và ta nhìn thấy điều gì? Cả 2 câu hỏi đó đều được quyết định bởi nhận thức của ta.

Đừng chấp niệm làm gì, rồi mình sẽ vượt qua được tất thảy mọi khổ ải, chỉ cần thời gian thôi.

Yêu thương và biết ơn thật nhiều!