Tác giả Sholokhov

Mikhail Sholokhov (1905- 1984) là một nhà văn Liên Xô nổi tiếng. Năm 1905, ông sinh ra trong một gia đình người Cozak ở Kamenskaya thuộc Đế quốc Nga. Năm 13 tuổi, Sholokhov tham gia Hồng quân chiến đấu trong Nội chiến Nga.

Sholokhov bắt đầu sáng tác ở tuổi 17. Khi 19 tuổi, ông cho ra đời tác phẩm đầu tiên, truyện ngắn Cái bớt. Năm1922 Sholokhov chuyển tới thủ đô Moskva với hy vọng trở thành một nhà báo. Trong thời gian đó, ông kiếm sống bằng nhiều nghề tay chân khác nhau.

Năm 1924 Sholokhov trở về Veshenskaya và bắt đầu tập trung hoàn toàn vào việc sáng tác. Cùng năm này, ông cưới vợ, hai người sau đó đã có hai người con trai và hai người con gái. Hai năm sau, Sholokhov cho xuất bản tập truyện ngắn Những câu chuyện sông Đông viết về cuộc sống của những người Cozak quê hương ông. Cũng trong năm 1926, nhà văn bắt đầu viết bộ tiểu thuyết sử thi Sông Đông êm đềm (Tikhi don) trong 14 năm, tiểu thuyết này đem lại cho tác giả của nó Giải Nobel Văn học năm 1965.

Năm 1925, Sholokhov bắt tay vào viết một bộ tiểu thuyết đồ sộ khác, bộ Đất vỡ hoang (Podnyataya Tselina) phản ánh phong trào tập thể hóa nông nghiệp ở nông thôn Nga.

Năm 1939 nhà văn được bầu làm Viện sĩ Viện Hàm lâm Khoa học Xô viết và một thời gian sau là Phó chủ tịch Hội nhà văn Xô viết.

Năm 1941, chiến trang Vệ quốc nổ ra, ông chuyển sang viết các tác phẩm về đề tài chiến tranh và khích lệ tinh thần các chiến sĩ Hồng quân.

Sau chiến tranh, năm 1956 Sholokhov tiếp tục đề tài chiến tranh khi cho ra đời tác phẩm nổi tiếng Số phận con người (Sudba Cheloveka) với câu hỏi lớn: “Liệu nhân loại có thể vượt qua thương tổn do chủ nghĩa phát xít gây nên để xây dựng cuộc sống yên bình hay không”.

AD

Năm 1967, Sholokhov được phong danh hiệu Anh hùng Lao động Xã hội chủ nghĩa.

Năm 1984, Mikhail Sholokhov mất tại Moskva ở tuổi 79.

* Xuất xứ,thời điểm sáng tác và vị trí truyện ngắn Số phận con người của Solokhov

– Truyện ngắn “Số phận con người” của Sholokhov được công bố lần đầu tiên trên báo “Sự thật” ngày 31/12/1956.

– Đây là tác phẩm đầu tiên trong văn học Xô viết đã tập trung thể hiện hình tượng con người bất hạnh sau chiến tranh, nhìn cuộc sống và chiến tranh một cách toán diện và chân thực.

– Về sau, truyện được in trong tập Truyện sông Đông.

Tóm tắt tác phẩm Số phận con người

Andrey Sokolov là chiến sĩ Hồng quân Liên Xô đã tham gia chống phát xít trong thế chiến thứ hai. Trong chiến tranh, anh bị thương hai lần. Trong một lần chở hàng ra tiền tuyến, Sokolov bị bắt và bị lưu đày tại trại tù binh của bọn phát xít Đức. Năm 1944, anh trốn thoát, về với Hồng quân, biết được tin vợ và hai con gái đã chết do bị Bom Đức sát hại từ năm 1942. Người con trai duy nhất là Anatoli thoát chết sau đó anh gia nhập quân ngũ tiến đánh Beclin. Nhưng đúng vào ngày chiến thắng 9-5-1945, Anatoli đã hi sinh.

Chiến tranh kết thúc, Sokolov giải ngũ nhưng không muốn trở lại quê nhà. Anh đến chỗ của một đồng đội cũ, xin làm lái xe cho một đội vận tải. Tình cờ anh gặp chú bé Vania mồ côi, không nơi nương tựa vì bố mẹ em đều đã chết trong chiến tranh. Ngay lập tức, anh quyết định nhận Vania làm con. Chú bé ngây thơ tin rằng Sokolov là bố đẻ của mình. Sokolov yêu thương, chăm sóc chú bé thật chu đáo và xem nó là niềm vui lớn, niềm an ủi của mình. Tuy nhiên, anh vẫn bị ảm ảnh bởi những mất mát quá lớn trong chiến tranh. Hằng đêm anh vẫn mơ thấy vợ và các con.

Rồi một chuyện rủi ro xảy ra, xe anh đụng phải con bò và anh bị thu hồi bằng lái, phải chuyển sang làm thợ mộc để kiếm sống. Theo lời mời của một người bạn khác ở Kasaru, anh dẫn bé Vania đến đó với hi vọng chừng nửa năm sau anh được cấp lại bằng lái mới. Dù phải vật lộn với muôn vàn khó khăn song những con người trải qua sự khốc liệt của chiến tranh vẫn giữ niềm tin yêu cuộc sống, vào sức mạnh ý chí của con người. Cho đến khi kết thúc câu chuyện, Andrey Sokolov vẫn giấu không cho cậu con trai biết về những nỗi đau khổ riêng tư của mình.

ĐHKHXH&NV