Một ngày tự nhiên tôi sờ tay lên đùi phải và phát hiện có cái CỤC GÌ ĐÓ.

Cục gì là cục gì? Kệ nó đi, tôi mới đi làm được vài ngày thôi, hơi vất vả và áp lực cho 1 đứa mới ra trường, cố gắng cái đã.

2 tháng sau, nhận lương. Vui ơi là vui, sờ lại cái cục ở chân, khá lớn rồi. Thôi thì ra Bệnh viện Đà Nẵng khám cái đã. Sau thăm khám và có kết quả chụp chiếu, chọc hút, bác sĩ chẩn đoán là U máu – lành tính và quyết định mổ cắt u. Thế là tôi lên bàn mổ. Mổ xong đi lại không được bình thường đâu, tôi nhờ ba treo cọng dây thả từ trên cao xuống, mình nằm dưới móc chân vào, tập co duỗi vài ngày rồi lại đi làm bình thường.

3 tuần sau, có kết quả giải phẫu bệnh – Khối u là Sarcoma mô mềm dạng hốc – Sarcoma, theo những gì tôi học ở môn Ung thư hồi sinh viên, thì đây 1 loại hiếm gặp trong các loại ung thư và cơ hội sống không cao – Run rẩy, khóc lóc cũng nhiều. Rồi 2 ba con tôi khăn gói vào bệnh viện Ung bướu tp HCM, bạn tôi giới thiệu cho tôi gặp 1 cô PGS.TS đầu ngành, sẽ tư vấn thêm.

Tôi làm thủ tục nhập viện, rồi cầm mẫu sinh thiết khối u đến gặp cô ấy, được dẫn đến Khoa giải phẫu bệnh để bác sĩ trưởng khoa đọc lại cho chắc ăn.

Cô ấy bảo, loại này phải xạ trị mới may ra. Rồi nếu độ ác tính là độ 2 trở đi thì phải hoá trị dự phòng thêm, chớ để lên phổi là PHÁ NHANH LẮM.

AD

Rồi bác sĩ trưởng khoa đọc và bảo là độ 3 – G3 – tức là độ ác tính cao nhất. Thế là hết, dù gì cũng nặng thế rồi, tôi quyết định làm thủ tục ra viện, về điều trị ở bv Ung bướu Đà Nẵng để tiện cho gia đình chăm sóc.

Tác giả: Thu Hân Lê (https://www.facebook.com/casauh)