Khoảng từ 5 giờ chiều là phải dọn hàng ra, kê sạp, căng dây, sắp xếp đồ đạt, ngăn nắp và cẩn thận, kê giá treo đồ hay lo căng những tấm bạt để đề phòng mưa tới. Tất cả như một bức tranh mưu sinh, với những nét vẻ chầm chậm của ngày tàn.

Có những hôm ngồi ngủ gục trên bàn học vì quá mệt mỏi với những đồng tiền, nào là vốn, nào là lãi, nó khiến không ít bạn sinh viên phải đau đầu, nhưng vì miếng cơm và tiền học phí nên đành chấp nhận. Bên cạnh đó cũng có không ít sinh viên kinh doanh vì lòng đam mê, tinh thần học hỏi và muốn làm giàu trong tương lai.

Hà_sinh viên năm 3, ĐHKHXH&NV, quê ở Nghệ Tĩnh tâm sự: “Một tháng mẹ chỉ gửi cho em có một triệu à, không đủ tiền chi tiêu sinh hoạt, tiền phòng, em tranh thủ lấy quần áo về bán, cũng đỡ phần nào chị à, có những hôm mệt quá, dọn hàng về là ngủ luôn, bài vở cũng chẳng muốn coi”.

Vi_sinh viên năm 3, Đại Học Kinh Tế Luật, quê ở Đồng Tháp bán phụ kiện làm đẹp và khẩu trang y tế thì chia sẻ: “Quê em còn nghèo lắm chị, được đi học Đại học là may lắm rồi, em bán mấy thứ này cũng tàm tạm, có hôm ế lắm, dọn ra rồi dọn về à, chẳng bán được gì cả, ngồi từ chiều tới tối, đau cả lưng, có hôm mệt quá, ngủ quê luôn, sáng hôm sau không đi học nổi”, giọng nói chân chất của cô bé miền Tây khiến tôi mủi lòng, muôn nẻo mưu sinh, có ai biết được những ngày sau sẽ như thế nào với các em_tuổi trẻ, tương lai của nước nhà đang ngày vật lộn với miếng cơm và con chữ.

Hay cô bé sinh viên quê ở Quảng Ngãi, ngày đi học còn tối về làm thuê cho người ta, một tuần ba bữa, cô bé đẩy chiếc cân ra chợ, ai cân thì trả ba nghìn đồng, rồi cô sẽ được chủ chiếc cân trả tiền theo giờ làm.

Không chỉ đối tượng sinh viên mới rơi và hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn. Tôi bắt gặp hình ảnh một cậu nhóc chừng tám tuổi, ngồi bên mép đường, nhìn dòng người qua lại, miệng luôn mời “Anh chị mua khoai dùm em đi mấy anh chị ơi!”, nét mặt ngây thơ, non nớt pha chú buồn và lo lắng vì rổ khoai còn quá nhiều. Tôi lại gần trò chuyện thì được biết em tên là Danh Tý, mới học lớp hai, em còn một đứa em nữa tên Danh Tèo, cùng đang đi bán khoai ở trong chợ. Tôi mua cho em hai bịch khoai lang rồi bước vội mà lòng chùng xuống, nặng trịch. Thầm nghĩ, mới bấy nhiêu tuổi đời thôi mà em đã phải lăn lộn với đời để kiếm chén cơm, trong khi đó tuổi của em đáng được để vui chơi và học tập. Còn bao nhiêu mảnh đời đang lang thang đâu đó để mưu sinh, để được sống, để được chở che?!

AD

AN NINH TRẬT TỰ CỦA CHỢ VÀ NGUỒN HÀNG CỦA SINH VIÊN

Một ngày trung bình có khoảng 3 đến 4 người đến hỏi về việc thuê mặt bằng để gian hàng. Ban quản lý chợ trực thuộc đội An ninh của Đại Học Quốc Gia. Chốt dân phòng được đặt ở bên cạnh chợ, quản lý trật tự an ninh chợ và khu Làng Đại học.

Hầu hết, khi buôn bán ở đây, các sinh viên lấy hàng ở chợ Tân Bình là chính, một cái áo thun có thể lời từ 10 đến 20 nghìn, có khi hơn, những mặt hàng khác cũng lời khoản đó, quần áo là mặt hàng được sinh viên mua bán nhiều nhất. Bên cạnh đó còn có, giày dép, ba lô, đồng hồ, dây nịt, mũ, khẩu trang và đồ ăn uống …

Những ngày dài dùi đầu vào bài vở, tối về tất bật cuốn vào vòng xoáy của dòng người để trang trải cuộc sống, đôi lần mệt mỏi nhưng nghĩ tới con đường tương lai nên cố gắng phấn đấu để được trụ lại giảng đường.

Sài Gòn những chiều mưa dài lê thê, không dọn hàng bán được, sinh viên buồn ngao ngán nghĩ về gói mì tôm tối nay. Đôi khi những khó khăn hôm nay lại là kinh nghiệm quý báu trong cuộc sống mai sau của các em, dù khó khăn cũng vững bước để đi qua cuộc đời với những ước mơ và niềm tin cháy bỏng vào tương lai.